RSS

Nếu một ngày em không còn yêu anh

Nếu bất chợt một mai thức giấc, em quên mất rằng mình là dành cho nhau…

 
Nếu bất chợt một sớm mai khi tỉnh giấc, trái tim em chợt rung lên như muốn nói: “Nhìn thấy anh nó không còn rung động”. Cảm xúc của em như bị đánh cắp một phần – một phần lớn mang tên Anh. Và lí trí mách bảo em rằng, hình như em đã hết yêu anh. Em bước ra đường vui chơi cùng bè bạn, em đi loanh quanh ngắm phố phường lúc chiều tà, hay đơn giản ghé vài quán café nhâm nhi tách café sữa, những hành trình đã không còn có anh. Em bất chợt cảm nắng một anh chàng thật bảnh trai cùng lớp, hay lên kế hoạch cưa cẩm anh chàng đáng yêu cuối  phố, và tất nhiên, không có chút nào mang tên tội lỗi khi nghĩ đến anh.

Anh sẽ nghĩ gì nhỉ? Em vô tâm, em độc ác hay em đang lừa dối. Không đâu anh ạ. Cảm xúc con người là vậy, có thể bất chợt thay đổi vào những lúc ta không ngờ đến nhất, ví dụ như một sớm mai thức giấc, em chợt nhận ra mình không dành cho nhau. Nếu ngày đó có đến, anh đừng cố gắng níu kéo em lại nhé. Có thể em sẽ ở lại, nhưng khi không còn tình yêu thì sẽ dễ tồn tại cái mang tên lòng thương hại, em biết anh chắc chắn không muốn điều đó xảy ra. Nếu ngày đó có đến, anh đừng tự làm tổn thương đến bản thân mình nhé.

Vì tổn thương khi là người ở lại đã là tổn thương lớn nhất rồi. Dù không còn yêu anh, nhưng anh vẫn mãi là một phần kỉ niệm đẹp trong hồi ức của em, vì vậy, em không muốn nhìn thấy anh có bất cứ chuyện gì. Để em ra đi mà lòng còn chút vướng bận hay tự trách bản thân, anh không muốn như thế đúng không? Nếu ngày đó có đến, anh chỉ được phép giam mình nhiều nhất một tuần thôi nhé. Sau đó hãy ra ngoài và quay trở lại những ngày bình thường. Dù không có em, anh vẫn phải sống, phải sống tốt hơn nhiều nữa. Dù em biết đôi lúc vết thương vẫn nhói đau, nhưng hãy cho nó cơ hội được lành trở lại, bằng cuộc sống bận rộn quanh anh, và thời gian. Nếu ngày đó có đến, anh đừng làm tổn thương ai trong lúc mất lí trí nhất nhé. Có những vết thương một khi đã tồn tại, thì vĩnh viễn là vết sẹo dài. Không có em, anh không chỉ còn cuộc sống, còn bản thân, anh còn những người bạn. Đừng vì phút tức giận hay đau khổ, làm họ đau, anh nhé. Trái tim họ cũng yếu mềm như anh vậy. Nếu ngày đó có đến, anh sẽ thù ghét em lắm nhỉ, nhưng em vẫn mong ta có thể là bạn. Là bạn không phải một cái cớ để vô tình ta quay lại.

Chỉ đơn giản là những người bạn tốt mà thôi. Vì em không muốn một phần kỉ niệm đẹp, bỗng trở thành kẻ thù của nhau. Em biết sẽ rất khó, nhưng mình cùng cố gắng được không anh, như mình luôn cố gắng gìn giữ tình yêu đẹp. Nếu ngày đó có đến, em biết, anh sẽ mất một phần lòng tin vào tình yêu, anh sẽ nghĩ tình yêu có đẹp mấy cũng là lừa dối, và nguy hiểm nhất anh sẽ yêu người đến sau như cái cách mà anh phải chịu đựng.

Người đến sau không có lỗi anh ạ, và tình yêu cũng vậy. Tình yêu chỉ là cảm giác, vậy nên nó có thể bất chợt mất đi mà ta không thể biết trước được. Người khác chỉ may mắn hơn, khi tình yêu biến mất lúc họ đã cưới nhau hay lúc họ đã trải qua một khoảng thời gian dài đủ để sống với nhau bằng tình nghĩa bên cạnh tình yêu.

Vậy nên đừng mất lòng tin vào tình yêu anh nhé. Tình yêu luôn tồn tại, luôn đẹp, nhưng không phải mãi mãi. Hãy yêu hết mình, nhưng đừng mù quáng anh nhé. Và nếu có người đến sau, đừng làm họ đau vì những lỗi lầm không phải của họ.

Hãy thù ghét em cũng được, nhưng đừng phá hỏng tình yêu của anh. Nếu ngày đó có đến, em cũng buồn lắm đấy. Vì ước mơ cùng anh bước vào nhà thờ đã không còn, vì ước mơ một gia đình nhỏ với những đứa con giống anh đã mất. Nhưng ước mơ đó sẽ đẹp hơn, nếu nó được vun trồng bởi hai trái tim cùng chung nhịp đập. Anh và em rồi cũng sẽ yêu người khác, sẽ có những giấc mơ khác, và sẽ nghĩ về nhau như những kí ức không thể quên.

Nếu là anh ra đi, em cũng sẽ tự dặn mình phải cố gắng sống như vậy thôi. Vì em và vì tình yêu ngày xưa nữa. Và nếu ngày đó có đến, thì em sẽ cố gắng sống thật tốt cho hôm nay. Sẽ hôn anh thật lâu lúc mình gặp nhau, sẽ dặn dò anh thật cẩn thận đủ thứ trên đời, và tất nhiên sẽ mong sao cái ngày đó còn xa thật xa mãi, để ước mơ được thực hiện, và hai trái tim không đau…